Theo chân những người thầy Trường Cao đẳng Huế và hành trình hồi sinh những chiếc xe chìm trong lũ ở Đắk Lắk
Trong bảy ngày từ cuối tháng 11/2025 đến nay, một nhóm giáo viên Trường Cao đẳng Huế đã vượt hơn 400 km để đến với người dân vùng lũ Đắk Lắk, nơi vừa oằn mình chống chọi trận lũ lịch sử. Hành trình sẻ chia của họ không chỉ vá lại những chiếc xe máy bị bùn đất vùi lấp mà còn góp phần hàn gắn những tổn thương, tiếp thêm niềm tin cho cộng đồng sau thiên tai.
Hành trình từ sông Hương đến vùng đất oằn mình trong lũ
Cuối tháng 11, Nam Trung Bộ và các địa bàn vừa sáp nhập về tỉnh Đắk Lắk hứng chịu đợt lũ lớn nhất nhiều năm qua. Nước lũ dâng nhanh khiến hàng nghìn ngôi nhà chìm trong bùn đất, nhiều tuyến giao thông liên xã bị chia cắt, hàng trăm hecta hoa màu mất trắng. Tại hai xã Tuy An Đông và Tuy An Tây, nước đổ về bất ngờ khiến người dân chỉ kịp chạy thoát, để lại phía sau toàn bộ tài sản và phương tiện sinh kế.
Đúng 7 giờ sáng 26/11, khi Huế còn se lạnh đầu đông, đoàn giáo viên Trường Cao đẳng Huế đã lên đường với dụng cụ sửa xe, dầu nhớt và tấm lòng sẻ chia. Họ không chỉ là những người thầy đứng lớp, mà còn là những kỹ thuật viên lành nghề mong muốn giúp người dân sớm ổn định cuộc sống sau thiên tai.
Ngay khi đặt chân đến Tuy An Đông, hình ảnh bà con mang theo những chiếc xe phủ đầy bùn lầy chờ sẵn từ sớm khiến các thầy cô càng thêm sốt ruột. Không chần chừ, họ dựng bạt, trải dụng cụ và bắt đầu kiểm tra từng phương tiện. Suốt nhiều giờ, tiếng cờ lê, tiếng máy nổ thử vang lên liên tục, âm thanh của sự phục hồi đang dần trở lại với vùng quê sau lũ.
Giáo viên Trườn g Cao đẳng Huế cặm cụi kiểm tra từng bộ phận của xe máy bị ngập sâu trong lũ.
Trong bảy ngày làm việc, gần 400 xe máy bị ngập nước được sửa chữa, thay nhớt miễn phí. Dù vất vả, điều đọng lại trong họ không phải là con số ấy mà là hình ảnh đồng nghiệp cúi mình dưới gầm xe hàng giờ, bàn tay đen kịt dầu mỡ, bữa trưa chỉ có vài ngụm nước vì lo cho kịp tiến độ; là ánh mắt vui mừng của người dân khi chiếc xe nổ máy giòn giã sau nhiều ngày “chết lịm” trong dòng nước xiết.
Với bà con nơi đây, chiếc xe máy không chỉ là phương tiện đi lại, mà còn là kế sinh nhai. Bởi vậy, mỗi chiếc xe được hồi sinh cũng đồng nghĩa với việc họ có thể trở lại với ruộng nương, chuyến hàng và nhịp sống trước bão lũ.
Nghĩa tình ấm áp giữa những ngày gian khó
Dù còn nhiều khó khăn sau thiên tai, bà con Tuy An Đông và Tuy An Tây vẫn dành cho đoàn giáo viên những tình cảm chân thành nhất. Từ củ khoai, củ sắn, buồng chuối, gói đậu phộng cho đến chén chè nóng, chiếc bánh mới gói… những món quà quê mộc mạc nhưng thấm đượm nghĩa tình. Một số doanh nghiệp địa phương cũng ghé thăm, tiếp sức bằng sữa và nước uống, góp thêm động lực cho đoàn.
Không chỉ nhận được sự đón tiếp nồng hậu, những người thầy Trường Cao đẳng Huế còn được nghe những câu chuyện ám ảnh về đêm nước lũ ập về, cuốn trôi toàn bộ tài sản của nhiều gia đình. Chính sự kiên cường của người dân, giữa những tổn thất nặng nề, đã trở thành bài học sâu sắc cho những người thầy đến từ sông Hương.
Bảy ngày ở Đắk Lắk khép lại, nhưng tinh thần của hành trình thì vẫn còn nguyên vẹn. Đoàn trở về Huế mang theo tình cảm của bà con vùng lũ, cùng niềm tin về sức mạnh của sự sẻ chia trong bối cảnh biến đổi khí hậu ngày càng cực đoan, thiên tai xuất hiện dồn dập và khó lường.
Hành trình thiện nguyện lần này chỉ là một phần nhỏ trong những hoạt động vì cộng đồng của Trường Cao đẳng Huế, nhưng chắc chắn là phần đáng nhớ nhất. Bởi ở đó có những nụ cười, những cái bắt tay thật chặt, và âm thanh của những chiếc xe nổ máy trở lại chính là những dấu hiệu của sự hồi sinh.
Và ở bất cứ nơi đâu còn khó khăn, những người thầy mang tấm lòng sông Hương vẫn sẽ tiếp tục lên đường, mang theo ánh sáng ấm áp đến với những vùng đất vừa trải qua thiên tai, để không ai bị bỏ lại phía sau.