Hà Nội có thể tiếp tục phát triển nếu môi trường ngày càng bị tổn thương?
Trong tiến trình phát triển mạnh mẽ của Thủ đô, ô nhiễm môi trường đang nổi lên như một thách thức nghiêm trọng, đe dọa trực tiếp chất lượng sống của người dân và sự phát triển bền vững của Hà Nội. Không còn chỉ là cảnh báo từ các chuyên gia, ô nhiễm ngày nay đã hiện hữu rõ rệt trong từng buổi sáng mờ đục, từng dòng sông xám đen, từng con đường ồn ào vượt mức chịu đựng. Vấn đề đặt ra là: Hà Nội có thể tiếp tục phát triển nếu môi trường ngày càng bị tổn thương?
Ô nhiễm không khí – “tấm gương mờ” phản chiếu thực trạng đô thị
Thời gian gần đây, tại các trạm quan trắc môi trường đo đạc cho thấy nồng độ bụi mịn PM2.5 tại Hà Nội trung bình 40–60 µg/m³, trong khi khuyến nghị của WHO chỉ là 10–15 µg/m³. Đặc biệt, vào các tháng mùa đông, nhiều trạm ghi nhận mức 90–120 µg/m³, tức gấp 6–7 lần khuyến cáo an toàn. Điều đáng nói là tình trạng này diễn ra không phải vài ngày đơn lẻ mà lặp lại liên tục theo chu kỳ mùa đông – xuân, khiến không khí Thủ đô đặc quánh bụi và mù sương.
Những nguyên nhân gây ô nhiễm đã được chỉ ra nhiều lần: giao thông quá tải, xe máy cũ kỹ; hoạt động xây dựng thiếu che chắn; đốt rơm rạ ngoại thành; làng nghề và cơ sở sản xuất nhỏ lẻ phát thải không kiểm soát; khí tượng bất lợi. Tuy vậy, điều đáng suy ngẫm là tại sao các nguyên nhân ấy đã được xác định rõ ràng nhưng tình hình vẫn khó cải thiện? Phải chăng chúng ta còn thiếu một quyết tâm đủ lớn và những biện pháp đủ mạnh?
Bụi mịn không phân biệt tuổi tác hay thu nhập; nó tác động đến tất cả. Từ trẻ em, người già cho đến những người lao động ngoài trời, mọi người đều phải đối mặt với nguy cơ bệnh hô hấp, tim mạch, thậm chí ung thư. Như vậy, ô nhiễm không khí không chỉ là bài toán kỹ thuật mà còn là bài toán nhân sinh.
Ô nhiễm nước – “vết thương lâu năm” chưa khép
Những dòng sông từng gắn bó với lịch sử Thăng Long – Hà Nội như Tô Lịch, Kim Ngưu hay Sét ngày nay đang trở thành “kênh thoát nước” hơn là dòng chảy sinh thái và các sông này đều được đánh giá ở mức ô nhiễm nặng. Bởi, mỗi ngày Hà Nội thải ra khoảng 1,2 triệu m³ nước thải, nhưng chỉ 30–35% được xử lý tại các nhà máy. Phần còn lại chảy trực tiếp vào sông, hồ.
Nước thải sinh hoạt chưa được xử lý, cùng với nước thải công nghiệp và làng nghề, liên tục đổ vào sông khiến chất lượng nước xuống cấp trầm trọng. Các hồ nội đô – là “lá phổi nước” của thành phố – cũng rơi vào tình trạng ô nhiễm, nhiều nơi từng ghi nhận hiện tượng cá chết hàng loạt.
Ô nhiễm tiếng ồn – kẻ phá hoại sức khỏe trong thầm lặng
Nếu không khí và nước biểu hiện ô nhiễm bằng màu sắc, mùi vị thì tiếng ồn lại âm thầm bào mòn sức khỏe người dân. Ở các tuyến phố đông đúc như Cầu Giấy, Chùa Bộc hay Nguyễn Trãi, mức ồn thường xuyên vượt 80–90 dB, cao hơn nhiều so với ngưỡng an toàn. Tiếng còi xe, động cơ, loa kéo, hoạt động thương mại… tạo thành thứ “ám thanh” khó chịu, gây mệt mỏi, giảm năng suất lao động và ảnh hưởng hệ thần kinh.
Ô nhiễm tiếng ồn không phải vấn đề nhỏ. Nó là chỉ báo rõ nét cho sự quá tải của đô thị và cũng là lời nhắc nhở rằng Hà Nội đang phải trả giá cho tốc độ phát triển thiếu kiểm soát.
Không thể chỉ dừng ở khẩu hiệu?!
Hà Nội đã triển khai nhiều giải pháp: phát triển quan trắc, trồng cây xanh, thí điểm xe buýt điện, yêu cầu che chắn công trình, tuyên truyền hạn chế đốt rơm rạ… Tuy nhiên, sự chuyển biến thực tế chưa tương xứng kỳ vọng.
Điều mà môi trường Hà Nội cần lúc này không phải những lời cam kết, mà là sự thay đổi trong hành động: kiên quyết kiểm tra – xử phạt hành vi gây ô nhiễm; đầu tư dứt điểm hệ thống xử lý nước thải; hạn chế phương tiện cá nhân; thúc đẩy phương tiện xanh; công khai dữ liệu môi trường để cộng đồng giám sát; nâng cao ý thức người dân. Không thể mãi chấp nhận việc ô nhiễm tăng nhanh hơn tốc độ cải thiện.
Hà Nội cần một hướng đi xanh – nếu muốn tương lai bền vững
Một đô thị hiện đại không chỉ được đánh giá bằng cao ốc, cầu đường hay tốc độ tăng trưởng, mà quan trọng hơn là chất lượng sống. Để Hà Nội thực sự trở thành thành phố đáng sống, cần xây dựng một chiến lược môi trường dài hạn, trong đó đặt con người và sức khỏe cộng đồng làm trung tâm.
- Giảm phương tiện cá nhân – tăng giao thông công cộng.
- Quy hoạch lại không gian xanh và mặt nước.
- Xử lý triệt để nguồn thải trước khi đổ ra tự nhiên.
- Tăng chế tài với các hành vi vi phạm môi trường.
- Huy động cộng đồng cùng thay đổi thói quen sống xanh.
Ô nhiễm môi trường tại Hà Nội không còn là lời cảnh báo mà đã và đang là hiện thực cần hành động gấp. Câu hỏi lớn đặt ra cho chính quyền và toàn xã hội là: Chúng ta sẽ để Hà Nội tiếp tục chìm trong ô nhiễm, hay sẽ chung tay xây dựng một Thủ đô xanh – sạch – bền vững cho thế hệ mai sau?
Tương lai của thành phố đang phụ thuộc vào những quyết định hôm nay – những quyết định không thể chậm trễ.